Tuesday, April 15, 2014
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Vài giòng xin gửi nơi đây..
-
Start: Jul 19, '11 01:00a End: Jul 24, '11 Hình minh họa lấy bên nhà Trứ. Hơi văng vắng tí nhé ! Cho ai nhớ thì mong ......
-
Start: Mar 21, '12 12:00a End: Mar 29, '12 12:00p Location: Cái đầm nước.. Cái hình tượng con Cò, con ...
-
Start: Feb 24, '12 2:00p End: Mar 4, '12 6:00p Location: Cái đầm nước.. Vài hôm mình lại về nhà, mà sao mỗ...
-
Start: Apr 1, '11 6:00p End: Apr 4, '11 6:00p Location: Cái đầm nước.. Ngày mai mình lại về nhà Không hò không hẹn bạ...
-
VĨNH BIỆT TIẾNG HÁT HÀ THANH LOÀI HOA VỠ BÊN TRỜI 2 janvier 2014 (trích bài viết của Trần Quốc Bảo đăng trong tuần báo Việt Tide phát ...
-
Sáng nay ra ngõ se se lạnh Ngẩng mặt lên trời nắng hanh hanh Ô! Đông đã đến bao giờ nhỉ? Sao còn vẫn cứ.. quẩn với quanh. Sa...
-
Start: Jul 19, '10 09:00a End: Jul 24, '10 6:00p Lu bu việc nọ việc này Quanh năm suốt tháng con số này không buông....
-
Start: May 13, '10 07:00a End: May 13, '10 12:00p 2010/5/13 ~ 15 được nghỉ tiếp Sinh nhật vua, con dân được nghỉ
-
19/2 ~ 20/3 Xuân về đôi cá ngược dòng Lặn theo dòng nước trải lòng biển sâu. Trên bờ bao cuộc bể dâu Dưới nước đau đáu t...
-
TÓC, XA.. 🏇🏻 Cúi xuống, nhặt, sợi, tóc rơi lòng ta rưng rức tìm nơi, em về nhớ xưa mái tóc em, thề mềm bay trong gió, bên l...
Phải tem không chị? hihi
ReplyDeleteTem dzàng hén.. Báo ui! :)
Delete"Ta về dựng lại điêu tàn
ReplyDeleteTrên ngàn lối cũ ngổn ngang dấu đời
Em đi hình bóng mù khơi
Cánh chim gầy khép một trời lãng quên" (Thơ VNG)
Hôm nào gõ một bài thơ tự sáng tác đi anh Hồng Ngọc ơi.
DeleteThơ là tiếng vọng của tình cảm khi tiếp xúc với sự vật mà phát ra. Đã là tiếng vọng thì đừng hỏi nó là gì là tại sao. Đến như âm thanh gốc còn chưa hiểu huống là tiếng vọng.
ReplyDeleteNgười đọc thấy bâng khuâng vì không gian đầy rẫy màu vàng, hoa vàng, nắng vàng, và có lẽ cả chiều vàng nữa. Màu vàng làm ta nhớ da diết một cái gì đó. Chả thế mà Tế Hanh viết "Hoa cúc vàng như nỗi nhớ day dưa" đó sao. Ta về chiều nắng say là câu thơ đa nghĩa. Nắng về chiều sắp tắt, nhạt dần, chung chiêng, biến ảo, như đang say . Mà người thơ hình như cũng đang say vì thao thức nhớ, thao thức trở về với một kí ức không còn nữa.rồi
...