...


.. Dưới trần đã quá mải mê..
Lên không tìm chốn đi về thênh thang....TTM ... .
Nhưng cuối bước đi trăm năm một lần - Ðầu cành khô bỗng hoa nở tràn.- Pham Duy-TVK
- Brian Crain

Tuesday, April 15, 2014

Ta về chiều nắng say..






Hoa vàng rơi cuối phố
Nắng hắt vàng chiều nay
Bâng khuâng trong chiều vắng
Ta về chiều nắng say..

TTM
PP. 15/4/2014

5 comments:

  1. "Ta về dựng lại điêu tàn
    Trên ngàn lối cũ ngổn ngang dấu đời
    Em đi hình bóng mù khơi
    Cánh chim gầy khép một trời lãng quên" (Thơ VNG)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hôm nào gõ một bài thơ tự sáng tác đi anh Hồng Ngọc ơi.

      Delete
  2. Thơ là tiếng vọng của tình cảm khi tiếp xúc với sự vật mà phát ra. Đã là tiếng vọng thì đừng hỏi nó là gì là tại sao. Đến như âm thanh gốc còn chưa hiểu huống là tiếng vọng.
    Người đọc thấy bâng khuâng vì không gian đầy rẫy màu vàng, hoa vàng, nắng vàng, và có lẽ cả chiều vàng nữa. Màu vàng làm ta nhớ da diết một cái gì đó. Chả thế mà Tế Hanh viết "Hoa cúc vàng như nỗi nhớ day dưa" đó sao. Ta về chiều nắng say là câu thơ đa nghĩa. Nắng về chiều sắp tắt, nhạt dần, chung chiêng, biến ảo, như đang say . Mà người thơ hình như cũng đang say vì thao thức nhớ, thao thức trở về với một kí ức không còn nữa.rồi
    ...

    ReplyDelete

:) :( :)) :(( =))


Photobucket

Vài giòng xin gửi nơi đây..

Những dấu chân..

Flag Counter