Start: | Mar 21, '12 12:00a |
End: | Mar 29, '12 12:00p |
Location: | Cái đầm nước.. |
Cái hình tượng con Cò, con Vạc đối với tôi, mỗi lần nhìn thấy nó hay mỗi lần nghe đến nó là tôi lại thấy bùi ngùi sao ấy, có lẽ vì tôi cứ miệt mài mà lặn lội như cánh Vạc, đến bạn bè cũng gán cho tôi là cánh Vạc. Rồi trong những chuyến bay qua bay lại trên bầu trời, tôi lại thấy thương Tú Xương, chắc ông ấy phải ngậm ngùi lắm khi thốt ra:
- “Quanh năm buôn bán ở mom sông,
Nuôi đủ năm con với một chồng.
Lặn lội thân cò khi quãng vẵng,
Eo sèo mặt nước buổi đò đông.
Một duyên hai nợ âu đành phận,
Năm nắng mười mưa dám quản công.
Cha mẹ thói đời ăn ở bạc,
Có chồng hờ hững cũng như không!”
Hoặc trong câu ca dao:
- Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm, lộn cổ xuống ao
Ông ơi ông vớt tôi nao
Tối có lòng nào ông hãy xáo măng
Có xáo thì xáo nước trong
Đừng xáo nước đục đau lòng cò con
Với tôi thì có lẽ tôi chỉ xin là ".. Đừng xáo nước đục đau lòng cò con."
Cánh Vạc, lặn lội ở đầm xa..
Đầm nhà, đàn con mãi ngóng mẹ
Chẳng biết đêm hôm có ấm nồng
Nên mãi mong Vạc về bên trẻ.
....
Hôm nay rãnh bước trở về nhà
Từ xa đã thấy những xôn xao
Đầm xưa, hoa súng ngủ từ độ ấy
Vạc về, hoa súng thức nở đầy hoa..
TTM.
PP. 21/3/2012