Tuesday, April 15, 2014
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Vài giòng xin gửi nơi đây..
-
Chỉ tại vì.. 🌸😇🌸 Chỉ tại vì bụi Nguyệt Quế đến hôm nay vẫn.. nở trắng cây.. Chỉ tại vì hương hoa thơm.. ngan ngát quá.. Chỉ ...
-
Hình minh họa của Marguerite Cám ơn em.. Chẳng có đi nên chẳng có về Chỉ là lãng đãng giữa sơn khê Ngoái đầu nhìn lại đời hun h...
-
Start: Sep 11, '10 6:00p End: Sep 18, '10 10:00a Location: TP.HCM CÁC BẠN THÂN THƯƠNG ! Vài hôm nữa, mình sẽ tổ chức ...
-
Start: Apr 28, '11 6:00p End: May 3, '11 6:00p Tháng năm trời rợp nắng Bên phố chiều xa vắng Hạ chợt chông chênh về Phượng...
-
Start: May 5, '12 01:00a End: May 9, '12 11:00p Location: Cái đầm nước.. Hôm đầu tháng Tư vừa rồi trời gi...
-
Sáng nay ra ngõ se se lạnh Ngẩng mặt lên trời nắng hanh hanh Ô! Đông đã đến bao giờ nhỉ? Sao còn vẫn cứ.. quẩn với quanh. Sa...
-
Start: Jul 4, '11 6:00p End: Jul 12, '11 3:00p Location: Cái đầm nhỏ. Hình minh họa của Bangtam (Marguerite) - Cám ơn...
-
Start: Feb 24, '12 2:00p End: Mar 4, '12 6:00p Location: Cái đầm nước.. Vài hôm mình lại về nhà, mà sao mỗ...
-
Ngày mai ta đã sáu mươi Bao vòng nhật nguyệt khóc cười trong ta Đời người lặn lội bôn ba Thác ghềnh bão tá...
-
Trưa nắng tròn dấu chân.. Chiều mưa mù trời hạ.. Ai đi giữa trưa nắng Ai về dưới trời giông Sài Gòn.. trưa nay nắng ...
Phải tem không chị? hihi
ReplyDeleteTem dzàng hén.. Báo ui! :)
Delete"Ta về dựng lại điêu tàn
ReplyDeleteTrên ngàn lối cũ ngổn ngang dấu đời
Em đi hình bóng mù khơi
Cánh chim gầy khép một trời lãng quên" (Thơ VNG)
Hôm nào gõ một bài thơ tự sáng tác đi anh Hồng Ngọc ơi.
DeleteThơ là tiếng vọng của tình cảm khi tiếp xúc với sự vật mà phát ra. Đã là tiếng vọng thì đừng hỏi nó là gì là tại sao. Đến như âm thanh gốc còn chưa hiểu huống là tiếng vọng.
ReplyDeleteNgười đọc thấy bâng khuâng vì không gian đầy rẫy màu vàng, hoa vàng, nắng vàng, và có lẽ cả chiều vàng nữa. Màu vàng làm ta nhớ da diết một cái gì đó. Chả thế mà Tế Hanh viết "Hoa cúc vàng như nỗi nhớ day dưa" đó sao. Ta về chiều nắng say là câu thơ đa nghĩa. Nắng về chiều sắp tắt, nhạt dần, chung chiêng, biến ảo, như đang say . Mà người thơ hình như cũng đang say vì thao thức nhớ, thao thức trở về với một kí ức không còn nữa.rồi
...