Tuesday, April 15, 2014
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Vài giòng xin gửi nơi đây..
-
Sáng nay ra ngõ se se lạnh Ngẩng mặt lên trời nắng hanh hanh Ô! Đông đã đến bao giờ nhỉ? Sao còn vẫn cứ.. quẩn với quanh. Sa...
-
Start: May 5, '12 01:00a End: May 9, '12 11:00p Location: Cái đầm nước.. Hôm đầu tháng Tư vừa rồi trời gi...
-
TÓC, XA.. 🏇🏻 Cúi xuống, nhặt, sợi, tóc rơi lòng ta rưng rức tìm nơi, em về nhớ xưa mái tóc em, thề mềm bay trong gió, bên l...
-
Vương vãi với thời gian Đầy nếp gấp gian nan Hồi ức nằm đâu đó Nghe sóng đời, thở than Vương vãi trong nhạt nhoà Ngoảnh nhìn ng...
-
Tháng sáu Sáng nắng.. Chiều mưa.. Ta cặm cụi Trông con thương cháu. Tháng bảy còn mưa còn gió.. Ta đằng vân mặc ...
-
Ngày sinh con ra đời Hơn hai mươi mũi khâu Đưa con về với mẹ Ngày con đi lấy chồng! Mẹ đưa con sang ngang Lại như mẹ một đời T...
-
Thôi anh! người đã cũ Ngàn năm trước, chậm một bước chân, ta đành cách biệt trăm năm này, vẫn hụt dấu xưa, chia cách những.. đôi...
-
Tô chút.. phấn che đi, màu nắng, nhạt tô chút.. hồng che khuất, một trời, xa TTM Thứ Bảy, 14/4/2018 #TuổiĐờiCheo...
-
một ngày, xách gói lên non với tay lên hái, tuổi son, đâu rồi tuổi son xưa thả, chân đồi đến khi trở lại, đồi mồi, cũng rơi tó...
-
Cuối.. tuần chưa em muốn về nơi, góc phố ngắm chiếc lá.. rơi, bụi ngâu đợi.. em về 🍁 Cuối.. tuần chưa em muốn về nơi, góc ...
Phải tem không chị? hihi
ReplyDeleteTem dzàng hén.. Báo ui! :)
Delete"Ta về dựng lại điêu tàn
ReplyDeleteTrên ngàn lối cũ ngổn ngang dấu đời
Em đi hình bóng mù khơi
Cánh chim gầy khép một trời lãng quên" (Thơ VNG)
Hôm nào gõ một bài thơ tự sáng tác đi anh Hồng Ngọc ơi.
DeleteThơ là tiếng vọng của tình cảm khi tiếp xúc với sự vật mà phát ra. Đã là tiếng vọng thì đừng hỏi nó là gì là tại sao. Đến như âm thanh gốc còn chưa hiểu huống là tiếng vọng.
ReplyDeleteNgười đọc thấy bâng khuâng vì không gian đầy rẫy màu vàng, hoa vàng, nắng vàng, và có lẽ cả chiều vàng nữa. Màu vàng làm ta nhớ da diết một cái gì đó. Chả thế mà Tế Hanh viết "Hoa cúc vàng như nỗi nhớ day dưa" đó sao. Ta về chiều nắng say là câu thơ đa nghĩa. Nắng về chiều sắp tắt, nhạt dần, chung chiêng, biến ảo, như đang say . Mà người thơ hình như cũng đang say vì thao thức nhớ, thao thức trở về với một kí ức không còn nữa.rồi
...